雲南春 | Spring in Yunnan

Cầm trên tay vé khuyến mãi của Jetstar chuyến HCM - Hải Phòng, mê truyện Kim Dung và các tác phẩm võ hiệp của ngài từ bé, đọc biết bao topic về một Lệ Giang yên bình dưới chân của Ngọc Long Tuyết Sơn, tôi quyết định đi đến đây một lần cho biết

Đoàn chúng tôi gồm 6 người, 3 nam và 3 nữ, 6 người thì có mỗi một bà chị Lăng Quăng biết tiếng Hoa, âu thế cũng đả đủ điều kiện để làm chuyến phượt lần này rồi


Lịch trình dự kiến ban đầu của chúng tôi sẽ hơn 10 ngày 
Ngày 1 : HCM - HẢI PHÒNG | HẢI PHÒNG - HÀ NỘI | HÀ NỘI - LÀO CAI
Ngày 2 : LÀO CAI - HÀ KHẨU | HÀ KHẨU - CÔN MINHNgảy 3 : CÔN MINH - LỆ GIANGNgày 4 : LỆ GIANGNgày 5 : LỆ GIANG - THÚC HÀNgày 6 : LỆ GIANG - LUGUNgày 7 : LUGUNgày 8 : LUGU - LỆ GIANGNgày 9 : LỆ GIANG - NGỌC LONG TUYẾT SƠNNgày 10 : LỆ GIANG - CÔN MINH | CÔN MINH - NAM NINHNgày 11 : NAM NINH - HÀ NỘINgày 12 : HÀ NỘI - HẢI PHÒNG - HCM
5h Sáng, chúng tôi đã có mặt ở Lào Cai. Cả đoàn ăn sáng vội với một bát phở bò rồi bắt một chiếc xe chạy ra cửa khẩu Lào Cai - Hà Khẩu gần đó với giá 60k. Xuất trình giấy tờ rồi làm các thủ tục xuất nhập cảnh, cả đoàn nhanh chóng đi sang cây cầu bắt ngang 2 đất nước để làm thủ tục nhập cảnh phía trung quốc.

Mọi việc tiến hành khá thuận lợi và suôn sẻ và cả đoàn đã chính thức bước vào biên giới Trung Quốc chưa tới hơn 10' làm thủ tục. Hỏi han người dân, chúng tôi liền bắt ngay một chiếc xe bus màu xanh để đi đến bến xe Hà Khẩu.

 (Chiếc xe bus thế này đây, 1 tệ 1 người, đừng bạn nào có ý định sẽ đi bộ đến bến xe Hà Khẩu nhé, recommend là không nên vì đường rất xa)


( Hơn 12kg hành lý đeo vai, sai lầm lớn nhất đợt chuyến đi này của tôi nằm ở đây, ở các phân đoạn sau các bạn sẽ hiểu nó đã làm khổ tôi thế nào )

Sau khi đã đến được bến xe Hà Khẩu, tức tốc liền mua vé đi chuyến Hà Khẩu - Côn Minh để không bị nhỡ thêm bất kì thời gian nào nữa. Xe đi Hà Khẩu - Côn Minh xuất bến vào lúc 10h50 ( Đến lúc này đây tôi xin dùng giờ địa phương )




(Phòng chờ bến xe Hà Khẩu)

Còn những 2 tiếng đồng hồ trước khi nhà xe xuất bến, cả đoàn hết đứng lên rồi lại ngồi xuống, tôi thì bụng đói meo, nhìn thấy bên cửa trái có một hàng quán trông cũng được, bèn đánh liều thử xem lần đầu tiên mình đến Trung Quốc thì đồ ăn thế nào. Sau khi dùng hết các cử chỉ ngôn ngữ cơ thể, từ uốn lượn đến lắc hông. Thì có vẻ do việc bất đồng ngôn ngữ quá lớn, mình nói người không hiểu, người nói mình cũng không hiểu. Thì phải nhờ sự giúp đỡ của Lăng Quăng tỷ.

Tỷ tê một hồi thì quyết định sẽ ăn thử 1 bát trước, nếu được sẽ gọi thêm. Sau khi Tiểu Nhị mang một bát, bún không ra bún, mì không ra mì, thì eo ui, hình dạng quả thật nói lên tính cách của món ăn. Dở chặc lưỡi, và có một vị mà tôi sẽ không bao giờ quên, cái vị đặc trưng của Trung Quốc bám theo tôi trong suốt chuyến đi...


Sau khi đã hả hê ngồi yên đít trên xe, đúng 10h50 xe xuất bến. Có một điều tôi phải nói là bọn Trung Quốc này đúng giờ cực, đúng giờ đến nỗi mà tôi thấy khâm phục. Sau này khi đi những chuyến xe lửa. Nếu trên vé ghi 8h46' thì đúng 8h46' tàu sẽ xuất bến (Cũng vì cái đúng giờ của bọn nó mà xém một tí nữa thì bọn tôi đã phải cầm lon đi ăn xin trên đất khách quê người...)

Xe đi được một tẹo thì dừng ở một chốt kiểm tra, riêng đoạn này thì không cho chụp hình, có một anh lính, mặc áo chống đạn, tay vác một khẩu ak lên để thu passport cũng như cmnd để xuống làm thủ tục. Chỗ này thì đừng bác nào dại mà lấy máy ra chụp nhé, nó lên kiểm tra và yêu cầu xóa ngay, lỡ mà nó mời xuống làm việc thì lại cực thân đấy.

Trước khi đi thì tôi đã thấy đâu đó trong topic phượt ở Lệ Giang có 1 câu như thế này:

"There are many kind of dogs, and many kind of shit"

Tôi cứ ngờ ngợ, chó thì quả nhiên là nhiều ở Lệ Giang rồi, chẳng lẽ lại còn có tất cả các loại shit ở đấy sao. Đấy, đến lúc này thì đây là bài học xương máu cho đoàn chúng tôi đây.

Đang liêu thiêu ngủ thì bị đánh thức bằng một giọng rất đỗi là chanh chua:
- Này, dậy dậy, bọn bây có 20' để đi vệ sinh và ăn uống. Nhanh nhanh

Tôi liền quay sang:
- Này có ai xuống ăn gì không, em đói quá, thôi không ai xuống thì em lượn xuống trước đấy



 (Chỗ dừng chân thứ 2, và là nỗi kinh hoàng cho hai người trong đoàn chúng tôi)

Ấy ấy, em biết là nếu các bác nào chưa đi Trung Quốc, sẽ són ở chỗ này đây. Trong đầu của các bác sẽ nghĩ gì, biết bao nhiêu sự tưởng tượng sẽ thăng hoa. Thôi thì hãy để nó thăng hoa đôi chút....
(Hột gà trà, nói cho oai thế thề ăn còn thua hột gà luộc bên mình)


(Khoai tây chiên, khoai tây bên đây là loại khoai tây không bột, recommend là 1 trong những món không nên ăn, dở cực kì)

**Thôi lại quay lại ở vấn đề đang dang dở, chuyện ở đây thì nó cũng phần thú vị tí. Chả là ở đây ngoài phần ăn uống, thì còn có phần đi đại tiểu tiện cho các hành khách trên xe. Thì trong đoàn em có hai anh chị, chả hiểu bí bức do ăn uống nhiều quá, nên đã nhịn không nổi, thì liền đi vệ sinh. Bốn người còn lại trong đoàn thì liền chui lên xe mà ngồi ăn hột gà cho mát. Đang mải bóc dở vỏ trứng gà thì em thấy hai anh chị (anh Tâm và chị Mai) mặt mũi thất thần, như kiểu vừa gặp ma, trắng bệch ra đấy ạ. Thấy thế em liền hỏi:

- Ủa sao đi nhanh thế anh, vừa đây mà đã xong rồi à
- .......
- Chị Mai ăn trứng gà không chị
- .......

Một lúc sau thì mới biết là không phải anh chị đấy gặp ma, mà là câu "There are many kind of dogs, and many kind of shit" đã ứng nghiệm, em hỏi ra thì mới biết, lúc vừa bước vào, thì từ các thể loại, rắn, lỏng, chảy, nó nằm đè lên nhau, bắn cả lên tường, dính lên cả thành bồn cầu, số thì cứ như là cả một đàn bò thi nhau đi vào 1 chỗ  . Đến lúc này thì em không nhịn được cười nữa thì cười hố hố lên trong sự đau khổ của anh chị ( Vâng em cũng thấy là em có đôi phần vô duyên  )

- - - - - - - 
Đoạn này thì kinh nghiệm xương máu của em đây:
1/ Nên có sẵn lương thực Việt Nam để cố thủ, không nên ăn đồ ăn vặt Trung Quốc vì quá dở và phí tiền
2/ Ngoại trừ WC của Hostel, không nên đi các WC Công Cộng nào có vẻ không sạch sẽ, không nên và không nên =]]